Lịch sử hình thành và phát triển của băng keo
Trong thế giới hiện đại có rất nhiều loại băng dính chuyên ngành nhưng cũng với mục đích chung là kết dính, được sử dụng trong y học, công nghiệp , nghệ thuật và tạo sự khác biệt thương hiệu ( băng keo logo công ty).
Băng keo( hay còn được gọi là băng dính) được sử dụng trong y học, đóng gói, niêm phong, sữa chữa và vô vàng những ứng dụng khác. Băng keo có thể được sản xuất bất cứ những vật liệu đa dạng nào như dệt may, giấy hoặc tấm nhựa (polyme) tráng với một chất kết dính, phổ biến nhất là một loại chất kết dính nhạy với áp suất cho phép băng lại hay loại bỏ băng dính dễ dàng. .
Trong thế giới hiện đại có rất nhiều loại băng dính chuyên ngành nhưng cũng với mục đích chung là kết dính, được sử dụng trong y học, công nghiệp , nghệ thuật và tạo sự khác biệt thương hiệu ( băng keo logo công ty).
Với sự đơn giản của nguyên tắc, nguồn gốc của băng keo khá tối nghĩa. Keo, cát hay những vật liệu kết dính khác được biết cách đây hơn 4 000 năm. Băng keo có thể được hình thành khi bất cứ những chất kết dính nào được áp dụng từ da động vật hay sau này là vải hay giấy. Ví dụ như người Ai cập cổ đại sử dụng các loại vải gai ngâm với thạch cao để tạo ra những chiếc mặt nạ carton, chẳng hạn như những người tìm thấy ở Tutankhamen. Trong ngôi mộ của Musick (1676) , Thomas Mace (1613 – 1709) , được mô tả với nhà sản xuất đàn huýt (sáo) sử dụng những mảnh giấy nhỏ ẩm ướt để giữ vị trí của hai phần nhằm chế tạo nhạc cụ của họ. Các băng dính được sản xuất sớm nhất ngoài mục đích để kết dính các vật với nhau còn dùng với mục đích giải phẩu. Và nó được đề cập vào lần đầu tiên vào năm 1830, cao dán đầu tiên được sáng chế bởi William H Seward và Horace day (1813 – 1878) tại New York vào 20 tháng 03 năm 1845.
Những thạch cao được hình thành để xử lí ở cao su áp dụng cho vải màn, quần áo cotton , và khẳng định vị thế còn lại không giống như các nổ lực trước đó làm cao dán. Các bằng sáng chế này đã nhanh chóng được bán cho các dược sĩ Thomas Allcock (1815 – 1891), người đã bán ra thị trường nhằm để chữa trị bệnh đau lưng cho những người bị ho gà. Vào 28 tháng 03 1882, Paul C Beiersdorf (1836 – 1896) , dược sĩ ở Hamburg, làm việc cùng với Paul Gerson Unna(1850-1929), bác sĩ da liễu , đã cải thiện miếng dán y tế.
Vào 1921, bằng việc thêm một miếng băng gạc trong thuốc cao dán, Earle Dickson (1892-1961); người đã mua Johnson and Johnson , đã phát minh ra băng keo cá nhân.
Trong suốt thời gian này, một loạt ứng dụng tráng keo một mặt bắt đầu phát triển, đặc biệt là những con tem bưu chính, phát minh bởi Rowland Hill (1795–1879) và được phát hành lần đầu bởi Penny Black vào tháng 5 , 1841.
Hill đã mô tả nguyên tắc như sau :” …. Sử dụng một mãnh giấy đủ lớn để mang dấu ấn, và mặt sau bao phủ chất dính …”, các chất dính này thực tế là hợp chất của tinh bột khoai tây, tinh bột lúa mì và cây keo cao su.
Tóm lại
- Nội dung: băng keo
- Người phát minh: William H Seward and Horace Day
- Thời gian: cấp bằng đầu tiên 1845 nhưng sử dụng hơn 2000 năm trước công nguyên
- Địa điểm: New York , Mỹ
- Được sử dụng: trong y học, đóng gói, niêm phong, sữa chữa và vô vàng những ứng dụng khác.
- Ảnh hưởng: thay thế các phương pháp nguyên thủy của việc đóng gói, niêm phong, sữa chữa thiết bị và áp dụng trong nhiều tình huống